Wednesday, August 18, 2010

Chúc Mừng Tân Hôn Aí Nữ Nguyễn Văn Tuấn 10B72

1 SVSQ Nguyễn Hiệp Đồng Quang trung106F T Đ Lê lợi Đ Đ 766 T đ12 Ds 029 TK An xuyên
2 SVSQ Bùi Trần Hiểu QT 106F T Đ Lê Lợi Đ Đ766 T đ12 Ds066 TK An xuyên
3 SVSQ Nguyễn Văn Ơn QT 106F T Đ Lê Lợi Đ Đ 764 T Đ 11 TK An xuyên

10B72


CUỘC ĐỜI CÓ BAO NHIÊU MÀ HỮNG HỜ
Lời nhạc cứ âm thầm réo rắt trong đời mà mỗi lần hội ngộ Anh em làm mọi người cùng suy nghĩ. Hội ngộ của niềm tin, hội ngộ của niềm vui, hội ngộ của Nối tiếp câu chuyện tấm thiệp hồng là những chặng đường mà mỗi con người đều đi đến. Vui mừng cho tương lai của Anh Em. Mỗi tấm thiệp hồng gởi đến bạn bè gợi nhớ cho nhau nhiều kỷ niệm. Tấm thiệp hồng chuyển tải thông điệp cuộc sống của Quá khứ, Hiện tại và tương lai, của cuộc đời nhiều gian khổ đã qua của Cha Mẹ.
Những câu chuyện bên bàn tiệc:
Đám cưới con gái Tuấn Râu cũng là dịp gặp gỡ của Anh Em 10B72 VN. Các cụ đã nói: “Khấp như thiếu nữ vu quy nhật” . Nhưng đó là chuyện trả hiếu của Con gái ngày vu quy , khóc vì nghĩa tình sâu nặng của Cha Mẹ đã nuôi con khôn lớn trải qua bao ngày tháng thăng trầm đau khổ cho đến ngày phải rời Cha Mẹ. Còn ngày hôm nay là ngày Anh Em đồng môn cùng chúc mừng niềm vui của Gia đình Tuấn Râu. Và cũng thật là vui khi tất cả Anh Em bốn vùng đều có mặt. Từ Đà Lạt lần đầu tiên gặp : Tập, Tảo. Từ An Xuyên (Cà Mau): Đồng, lần đầu là Hiểu-Anh chàng Hai lúa. Từ Rạch Giá- Hiệp. Từ Biên Hòa phố: Thành, Dân, Thơm(9C), Bình và Sài Gòn: Linh, Hai, Toản (lần đầu), Sâm (lần đầu), Dũng Soái kình Lâm, Dũng kem, Loan, Thương, Tân, Đạt, Minh phở.
Còn những Đông, Hương (vết thương hành), Kim (đau),Tân, Nhiều,…Phong Dinh, Kim (Vĩnh Bình )chưa dịp gặp lại cũng chung nhịp đập gởi ngàn niềm vui đến Tuấn râu.
Câu chuyện Hai lúa.
Vui mừng hội ngộ khi có người từ Đà Lạt, từ An Xuyên, từ Rạch Giá về Sài Gòn mà không biết đường hoặc lớ ngớ khi đia qua nhiều đường phố ngang dọc mà địa danh đã nhiều thay đổi đến nỗi anh bạn mình chở Anh Hai lúa đã 37 năm chưa đặt chân lại đất Sài Gòn . Trên đường đi ngang dinh Độc Lập,Anh bạn mình kể chuyện vui:
-Nhà Ông cố nội tao ở đây đã 35 năm chưa đòi lại được. Mày có quen ai đòi lại được tao chia cho mày một nửa.
Đã lâu Hai lúa không nhớ ra đây là đâu mà chỉ nghĩ thằng bạn mình gặp chuyện buồn nên chia sẻ:
Thế thời phải thế, tao trên rang dưới lúa chỉ biết chia buồn cùng mày thôi, tao Hai lúa có quái gì đâu mà giúp mày được.
Thằng bạn mình cười sằng sặc:
-Dinh Độc Lập đó Ông Hai lúa.
Cùng cười trừ thôi phải không? Đúng là nỗi đau của AE khi đã quá lâu xa cách Sài Gòn…Sài Gòn đẹp lắm…..
CÂU CHUYỆN CỦA VẾT THƯƠNG
Đang chuyện vui mà đi nói chuyện buồn. Nhưng không có buồn sao có chuyện vui nhỉ. Từ xưa đến giờ hai từ buồn vui bao giờ cũng đi chung nhau như đôi phu phụ hôm nay. Hiện tại là niềm vui và tương lai phải cùng chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cùng nhau suốt cuộc đời. Cuôc đời mỗi AE mình là thế. Vết thương lòng kéo dài vết thương thể xác. Vết thương lòng có thể vơi đi và nhạt nhòa theo năm tháng. Vết thương thể xác ẩn hiện như người tình phũ phàng rũ áo ra đi, không bao giờ quên. Nhìn hình ảnh của Tảo hôm xưa và hôm nay của người từ Vĩnh Bình như Quách Năm và hôm nay Tảo hoặc Hương hay Kim hay Tuấn Râu mời thấy lòng nặng trĩu. Thật buồn khi bằng ấy năm con người đành lòng bỏ đi những người AE cùng chung dòng máu . Thật là vui khi bè bạn phương xa vẫn nặng lòng nghĩ tới AE và vẫn thường xuyên thăm hỏi. Thật an ủi khi nghĩ tới AE.
Cuộc đời có bao nhiêu mà hững hờ.
Thật là buồn khi nghe tin bè ban bỏ mình ra đi, nao lòng khi người bạn ốm đau và thật buồn khi AE mình chưa thật lòng chia sẻ những vui buồn với nhau. Đọc tin người bạn mới gặp lại 35 năm, 37 năm lại càng suy nghĩ cuộc đời còn có bao nhiêu mà hững hờ.
Thôi nhé Anh Em Mười bê 72 VN chúc ANH CHỊ TUẤN RÂU được rể ngoan và chúc đôi trẻ tram năm hạnh phúc.
P/S Nhắn tin: HUỲNH THANH TÙNG bạn đã ở Pleiku, sao mình không nhớ nhỉ? Tiểu đoàn mấy? Mình ở TĐ 278ĐPQ /Thiếu tà Lý Thái Phước (người Thượng) – đóng ở Pleime, đường đi Ban Mê (cầu 110), QL 19 đi Quy Nhơn, Pleimerong (Thác Ialy)

BÀI HÁT: 

ĐỒNG ĐẾ HÀNH KHÚC
Chiều thứ bảy tại Cần Thơ Anh em gặp gỡ sau 37 năm , Đối 767 chép lại bài hát này do Tân (Phong Dinh ) sưu tầm và AE đã tay trong tay vui lệ nhòa hát lại khúc ca xưa. Đạt chép lại.
1. Trường Hạ Sỹ Quan nung trí người trai
Một trời thép sung nở hoa tươi cười
Luyện Rèn ngày đêm luôn có Anh-Tôi
Mưa nắng thao trường thắm bao mồ hôi,
2. Cùng về Nha Trang sương gió nề chi
Trèo đèo vượt suối vui hơn kinh kỳ
Đường chiều hành quân lớp lớp chiến y
Sương muối rơi nhiều ướt vai xá gì
3. Đu đưa giữa trời một đêm nguy không nan
Qua dây tử thần cười với hố sâu
Xung phong lên quyết chiến thắng gian lao
Chiến công rực rỡ vui trong nắng đào
4. Hẹn về nơi đây chiến sỹ ngàn phương
Để rồi mai sớm xông pha lên đường
Cùng dệt bài ca gươm sung biên cương
Phơi xác quân thù say men chiến trường.
Nếu có gì bổ sung xin các bạn cứ chắp bút.